(The World as Will and Representation: Analysis, Comparative Philosophy, and Practical Applications of Arthur Schopenhauer's Philosophy)
Tóm tắt (Abstract)
Bài viết này cung cấp một phân tích chuyên sâu về tác phẩm triết học nền tảng của Arthur Schopenhauer, Thế giới là Ý Chí và Biểu Hiện (Die Welt als Wille und Vorstellung / The World as Will and Representation). Luận điểm trung tâm của Schopenhauer cho rằng thế giới kinh nghiệm của chúng ta chỉ là Biểu Hiện (Representation - Vorstellung), một màn che phủ lên bản thể đích thực của vạn vật – một lực lượng nền tảng, phi lý trí, mù quáng mà ông gọi là Ý Chí (Will - Wille).
Con người, với tư cách là hiện thân cao nhất của Ý Chí, bị mắc kẹt trong một vòng lặp không ngừng của ham muốn và đau khổ (suffering) vốn có tính bản thể (ontological).
Bài viết giải thích chi tiết các khái niệm cốt lõi này, sau đó tiến hành so sánh đối chiếu triết học của Schopenhauer với hai hệ thống tư tưởng quan trọng: Triết học Ấn Độ giáo (Hinduism, đặc biệt là Upanishads và Vedanta) và Chủ nghĩa duy tâm siêu nghiệm (transcendental idealism) của Immanuel Kant, làm nổi bật cả những điểm kế thừa lẫn những khác biệt căn bản.
Cuối cùng, bài viết khám phá các ứng dụng thực tiễn của triết lý Schopenhauer trong việc thấu hiểu bản thân, giảm thiểu khổ đau thông qua các con đường như chiêm nghiệm nghệ thuật, thực hành triết học và lý tưởng khổ hạnh (asceticism), đồng thời gợi mở những liên kết với các phương pháp trị liệu tâm lý hiện đại như liệu pháp dựa trên chánh niệm (mindfulness-based therapy) và tâm lý học hiện sinh (existential psychology). Bài viết kết luận bằng việc khẳng định giá trị và ý nghĩa lâu dài của triết học Schopenhauer như một công cụ mạnh mẽ để đối trị khổ đau và định hướng đời sống nội tâm trong bối cảnh đương đại.
Arthur Schopenhauer (1788-1860), triết gia người Đức, chiếm một vị trí độc đáo và có phần nghịch lý trong lịch sử tư tưởng phương Tây. Dù phần lớn cuộc đời bị giới học thuật hàn lâm đương thời, đặc biệt là những người theo trường phái Hegel, phớt lờ hoặc chỉ trích, triết học của ông lại âm thầm tạo ra một ảnh hưởng sâu rộng và lâu dài đến các lĩnh vực khác như nghệ thuật (Richard Wagner, Gustav Mahler), văn học (Leo Tolstoy, Marcel Proust, Thomas Mann, Samuel Beckett), tâm lý học (Sigmund Freud, Carl Jung), và các triết gia hậu bối quan trọng như Friedrich Nietzsche.
Tác phẩm chính yếu và đồ sộ nhất của ông, Thế giới là Ý Chí và Biểu Hiện (Die Welt als Wille und Vorstellung / The World as Will and Representation), xuất bản lần đầu năm 1819, chính là nơi hệ thống siêu hình học, nhận thức luận, mỹ học và đạo đức học bi quan nhưng sâu sắc của ông được trình bày một cách toàn diện nhất. Tác phẩm này được xem là một phản ứng mạnh mẽ đối với chủ nghĩa duy tâm lạc quan và duy lý thống trị thời bấy giờ, đồng thời là một nỗ lực táo bạo nhằm dung hợp triết học phê phán của Immanuel Kant với những洞 kiến sâu sắc từ các truyền thống minh triết phương Đông, đặc biệt là Ấn Độ giáo và Phật giáo.
Mục tiêu của bài viết này là đi sâu phân tích cấu trúc và nội dung cốt lõi của học thuyết "Ý Chí và Biểu Hiện", làm rõ các khái niệm nền tảng. Sau đó, bài viết sẽ đặt triết học Schopenhauer trong một cuộc đối thoại so sánh với hai nguồn ảnh hưởng và đối chiếu chính: Triết học Ấn Độ giáo và Triết học Kant. Cuối cùng, và có lẽ quan trọng nhất trong bối cảnh ứng dụng, bài viết sẽ khám phá những hàm ý thực tiễn của tư tưởng Schopenhauer đối với việc hiểu và đối mặt với khổ đau, tìm kiếm sự giải thoát tạm thời hoặc triệt để, và định hướng một đời sống nội tâm có ý nghĩa hơn trong thế giới hiện đại. Chúng tôi cũng sẽ gợi mở những liên kết giữa triết lý này với các hiểu biết và thực hành đương đại trong tâm lý học và khoa học thần kinh.
Hệ thống triết học của Schopenhauer xoay quanh hai khái niệm trụ cột, được trình bày ngay từ câu mở đầu nổi tiếng của tác phẩm: "Thế giới là biểu hiện của tôi" (Die Welt ist meine Vorstellung).